Hồi học ở Đồng Hới, ba đưa
chúng tôi, gồm tôi, anh Tiến và anh Diệp, trọ chung một nhà. Nhà bà chủ chỉ có
hai mẹ con, đứa bé khoảng 10 tuổi. Một buổi chiều học ôn bài xong thấy đói
bụng, chúng tôi rủ nhau rang ngô ăn. Ngô thì nhà chủ có nhiều, còn thiếu cát
rang. Định đi lấy cát nhưng hơi xa, đứa nào cũng lười, đùn nhau. Bỗng nhiên tôi
nghĩ ra là, người ta hay dùng để cho vào lư hương. Thế là chúng tôi lấy một cái
lư hương trên bàn thờ, đổ ra lấy cát rang ngô. Xong xuôi, sàng lấy ngô, còn cát
lại đổ vào lư hương, cắm chân hương lên như cũ.
Đến gần tối bà chủ về, vào
bàn thờ thắp hương. Bà phát hiện thấy mày ngô trong lư hương, biết ngay chúng
tôi đã dùng cát này để rang ngô. Bà khóc rồi nằm sụp lạy trước bàn thờ, cầu xin
tổ tiên ông bà tha tội. Sau đó bà vội vàng bắt một con gà sống choai hơn một
cân làm thịt, nấu xôi, làm một mâm mang lên cúng để xin tổ tiên ông bà tha tội
cho. Thần linh hay tổ tiên ông bà cũng như người trần, không thể nói chay được,
xong xôi mới rồi việc.
Cúng xong, bà dọn mâm ra ở nhà dưới, bảo thằng con của
bà lên mời chúng tôi xuống ăn. Lúc đầu chúng tôi chối, ngại quá, nhưng bà mời
thật. Bà nói đây là lộc của tổ tiên ông bà các chú ăn để các vị xá tội cho.
Cuối cùng ba anh em chúng tôi phải ngồi ăn cùng gia đình. Lúc đầu còn ăn dè,
làm khách, nhưng ngon miệng quá, không cưỡng lại được, chúng tôi chén hết sạch,
còn mấy cái xương, gặm nốt, ngon quá.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét