Đi Ninh Bình
ra, đến bến xe Giáp Bát xuống, tôi lên một cái ô tô buyt về Hà Đông. Vắng
người, tôi ngồi ngay ghế đầu của dẫy dành cho khách. Xe chuẩn bị chạy, chú bán
vé xe buýt đến gần tôi nói: Mời bác xuống dưới kia ngồi cho an toàn. Tôi nói
ngồi đây an toàn hơn. Chú ấy đề nghị mấy lần nữa nhưng tôi không đổi chỗ. Mấy
ông lái xe thường hay dành chỗ phía trước cho người trẻ ngồi, để còn nói chuyện.
Tôi biết mánh đó rồi.
Chú bán vé bực bội đến bên cạnh chú lái xe nói
gì đó, rồi cả hai cùng bật ra cái câu đầu lưỡi : Đ...mẹ lão già.
Tôi bình tĩnh,
đến cạnh hai chú nói: Hai chú nói gì tôi nghe hết rồi. Việc này là giữa tôi và
chú, chứ đụng đến mẹ tôi là tôi không chịu. Nhưng thôi, tôi chỉ nói về chuyện
học hành của hai chú thôi. Theo tôi kiến thức sinh học của hai chú là zero. Thầy
nào dạy hai chú?. Các chú nên về ôn
lại kiến thức sinh học đi. Nói xong tôi về chỗ ngồi. Hai chú xe buýt liếc nhìn
tôi rồi nhìn nhau cười.
Không biết
trong chương trình phổ thông có dạy môn này không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét